“Nước sông Quên, đặng quên tình…” tôi chậm rãi quay người, miệng mãi ngân nga bài ca dao quen thuộc,
“Nước sông Quên, đặng quên tình…” tôi chậm rãi quay người, miệng mãi ngân nga bài ca dao quen thuộc, “Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua…Tôi biết, Cố Tiểu Ngũ trong lòng tôi đã chết thật rồi.’‘p/s: nhân dịp Đông cung sắp chiếu nên đọc lại truyện lần thứ n, lần nào đến đoạn Cố Kiếm chết, A Độ thoi thóp thì cũng khóc…. -- source link
#đông cung#cổ trang#quotes#ngược