Góc ngã tư sát nhà cách đây chừng một năm, mọc lên một quán rượu. Vị trí rất đẹp, mỗi lần đi về, nhì
Góc ngã tư sát nhà cách đây chừng một năm, mọc lên một quán rượu. Vị trí rất đẹp, mỗi lần đi về, nhìn qua khung cửa thắp đèn vàng sau bức tường sơn đen, tôi vẫn hay nghĩ, nó bán cái gì?Đến hôm đó, mới biết nó là một quán rượu. Cái quán nhỏ xíu, Ngăn nắp, Chứa được tối đa 8 người, ngồi tại quầy bar dài. Phía sau là các kệ đựng nhiều lọai rượu. Người chủ không làm menu, mà sẽ hỏi khách uống rượu muốn uống một món uống thế nào. Base gì? Men nồng hay không. Neat hay On the rocks. Biết tên món uống thì tốt, không biết lại càng tốt hơn. Để họ mặc sức pha chế một món uống theo yêu cầu mông lung của chính mình. Tôi ngồi ở góc cuối quầy bar, nghe lén các yêu cầu của khách hàng khác. Và cũng nghe luôn câu chuyện của họ. Còn tôi, chẳng có câu chuyện nào cả. Ngay cả cái tên quán cũng buồn cười. Tiếng Việt nghĩa là Nam tước, thảo nào sơn đen cả cái quán. Nếu có vài tên ma cà rồng đi vào quán, dõng dạc gọi một ly cocktail màu đỏ như trong các câu chuyện mà tôi đã đọc, chắc tôi cũng không ngạc nhiên mấy. .Tôi đến quầy bar đó liên tục 3 đêm liền. Mỗi đêm đều nói ra một yêu cầu món uống khác nhau. Người pha chế hỏi tôi muốn uống gì, đêm thứ ba tôi bảo tôi muốn uống một thứ cocktail nào đó có màu đỏ. Tôi cắm tai nghe nghe một bài hát trong một bộ phim hoạt hình, làm lại từ câu chuyện được xếp vào hài kịch đen kinh điển mà tôi rất thích. Bài hát bằng tiếng Pháp, có một hai câu đại loại thế này, sức quyến rũ của số phận, chính là vì những khúc quanh không thể đoán trước. Cuộc sống sẽ có những hướng đi của riêng mình. .Chủ tiệm hỏi tôi nghĩ gì mà cười vậy, Tôi đã kể cho chủ tiệm về những tưởng tượng trong đầu tôi. Về một cửa hiệu trong góc tối của một thành phố u sầu nọ, cửa hiệu tự sát của nhà Tuvache, xấu xí, âm u, nằm trên Phố Của Những Tôn Giáo Bị Lãng Quên, chuyên buôn bán và tư vấn cho bạn những giải pháp phù hợp nhất để tiến tới cái chết, nếu không thành công bạn có thể được hoàn tiền. . -- source link